Câu lạc bộ Chelsea - The Blues

Câu lạc bộ Chelsea là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp của Anh có trụ sở tại Fulham, London. Được thành lập vào năm 1905, câu lạc bộ hiện đang thi đấu tại Premier League, giải đấu hàng đầu của bóng đá Anh.

Soi kèo Chelsea vs Brentford, 18h30 ngày 28/10/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội Chelsea vs Brentford, 18h30 ngày 28/10/2023 – vòng 10 Ngoại hạng Anh 2023-2024 sẽ gửi...

Soi kèo Chelsea vs Arsenal, 23h30 ngày 21/10/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội Chelsea vs Arsenal, 23h30 ngày 21/10/2023 – vòng 9 Ngoại hạng Anh 2023-2024 sẽ gửi...

Soi kèo Burnley vs Chelsea, 21h00 ngày 07/10/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội Burnley vs Chelsea, 21h00 ngày 07/10/2023 – vòng 8 Ngoại hạng Anh 2023-2024 sẽ gửi...

Soi kèo Fulham vs Chelsea, 02h00 ngày 03/10/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội Fulham vs Chelsea, 02h00 ngày 03/10/2023 – vòng 7 Ngoại hạng Anh 2023-2024 sẽ gửi...

Soi kèo Chelsea vs Aston Villa, 21h00 ngày 23/09/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội Chelsea vs Aston Villa, 21h00 ngày 23/09/2023 – vòng 6 Ngoại hạng Anh 2023-2024 sẽ...

Soi kèo Bournemouth vs Chelsea, 20h00 ngày 17/09/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội Bournemouth vs Chelsea, 20h00 ngày 17/09/2023 – vòng 5 Ngoại hạng Anh 2023-2024 sẽ gửi...

Soi kèo Chelsea vs Nottingham, 21h00 ngày 02/09/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội Chelsea vs Nottingham, 21h00 ngày 02/09/2023 –  vòng 4 giải ngoại hạng Anh 2023-24 sẽ...

Soi kèo Chelsea vs Luton Town, 02h00 ngày 26/08/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội Chelsea vs Luton Town, 02h00 ngày 26/08/2023 –  vòng 3 giải ngoại hạng Anh 2023-24...

Soi kèo West Ham vs Chelsea, 22h30 ngày 20/08/2023 – Ngoại hạng Anh 2023-2024

Nhận định bóng đá của các chuyên gia vaobo247 về trận đấu giữa hai đội West Ham vs Chelsea, 22h30 ngày 20/08/2023 –  vòng 2 giải ngoại hạng Anh 2023-24...

Tiểu sử Chelsea

Tên đầy đủ Câu lạc bộ bóng đá Chelsea FC
Biệt danh The Blues
Tên ngắn gọn Chelsea
Thành lập 10-03-1905
Sức chứa 40.341
Chủ sở hữu Todd Boehly
Chủ tịch Bruce Buck
Website www.chelseafc.com

Ao San Nha Chelsea

Màu áo sân nhà

Câu lạc bộ bóng đá Chelsea (tiếng Anh: Chelsea Football Club) là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp của Anh có trụ sở tại Fulham, London. Được thành lập vào năm 1905, câu lạc bộ hiện đang chơi ở Premier League, giải đấu hàng đầu của bóng đá Anh. Chelsea là một trong những câu lạc bộ thành công nhất nước Anh, giành được hơn 30 danh hiệu, bao gồm sáu chức vô địch quốc gia và bảy danh hiệu châu Âu. Sân nhà của họ là Stamford Bridge.

Chelsea đã giành được danh hiệu lớn đầu tiên, danh hiệu Liên đoàn bóng đá vào năm 1955. Câu lạc bộ đã giành được FA Cup đầu tiên vào năm 1970 và danh hiệu châu Âu đầu tiên của họ, Winners ‘Cup, vào năm 1971. Sau một thời gian sa sút vào cuối những năm 1970 và 1980, câu lạc bộ hồi sinh vào những năm 1990 và gặt hái được nhiều thành công hơn trong các giải đấu cúp. 25 năm qua là khoảng thời gian thành công nhất trong lịch sử của Chelsea: họ đã giành được 5 chức vô địch Premier League, 7 FA Cup, 4 League Cup, 1 FIFA Club World Cup, 10 năm UEFA Champions League và 2 UEFA Europa League. Liên đoàn. Chelsea là một trong năm câu lạc bộ đã vô địch cả ba giải đấu cấp câu lạc bộ chính của UEFA, câu lạc bộ Anh đầu tiên giành được cú ăn ba của UEFA và câu lạc bộ London duy nhất vô địch Champions League. Liên đoàn.

Màu sắc của bộ quần áo bóng đá sân nhà của Chelsea là áo sơ mi màu xanh hoàng gia và quần đùi với tất trắng. Đỉnh của câu lạc bộ có hình một con sư tử nghênh ngang hung hãn cầm cây quyền trượng. Câu lạc bộ là đối thủ của Arsenal, Tottenham Hotspur và Leeds United. Dựa trên tài liệu tham khảo, câu lạc bộ có lượng người hâm mộ lớn thứ sáu ở Anh. Xét về giá trị câu lạc bộ, Chelsea là câu lạc bộ bóng đá có giá trị thứ sáu trên thế giới, trị giá 2,13 tỷ bảng Anh (2,576 tỷ đô la) và là câu lạc bộ bóng đá có thu nhập cao. đứng thứ tám thế giới, với thu nhập hơn 428 triệu euro trong mùa giải 2017–18. Kể từ năm 2003, Chelsea thuộc sở hữu của tỷ phú người Israel gốc Nga Roman Abramovich.

Lịch sử

Giai đoạn đầu

Năm 1904, Gus Mears mua lại sân vận động thể thao Stamford Bridge với mục đích biến nó thành sân bóng đá. Một đề nghị thuê sân cho câu lạc bộ gần đó Fulham đã bị từ chối, vì vậy Mears sở hữu một câu lạc bộ để sử dụng sân bóng. Vì đã có một câu lạc bộ tên là Fulham trong quận, nên tên của quận lân cận Chelsea đã được chọn cho câu lạc bộ mới; Những cái tên như Kensington FC, Stamford Bridge FC và London FC cũng được xem xét. Chelsea được thành lập vào ngày 10 tháng 3 năm 1905 tại quán rượu The Rising Sun (nay là The Butcher’s Hook), đối diện với lối vào chính của sân vận động ngày nay trên đường Fulham, và được chọn vào Liên đoàn bóng đá ngay lập tức. sau đó.

Câu lạc bộ đã được thăng hạng lên giải hạng Nhất trong mùa giải thứ hai của họ, và thường xuyên được thăng hạng và xuống hạng giữa các giải hạng Nhất và hạng Nhì trong những năm đầu của họ. Họ lọt vào Chung kết FA Cup năm 1915, thất bại trước Sheffield United tại Old Trafford, và đứng thứ ba ở giải hạng Nhất năm 1920, thành tích tốt nhất của câu lạc bộ trong giải đấu vào thời điểm đó. Chelsea đã thu hút rất nhiều đám đông và gây dựng danh tiếng khi ký hợp đồng với những cầu thủ tên tuổi, nhưng thành công vẫn lẩn tránh câu lạc bộ trong những năm giữa cuộc chiến.

Cựu tiền đạo trung tâm của Arsenal và đội tuyển Anh, Ted Drake, trở thành huấn luyện viên trưởng vào năm 1952 và tiến hành hiện đại hóa câu lạc bộ. Ông xóa bỏ biểu tượng người hưu trí của Chelsea, cải thiện hệ thống trẻ và phương pháp đào tạo, xây dựng lại đội bóng với các cầu thủ từ các giải hạng dưới và nghiệp dư, ông đã dẫn dắt Chelsea giành được danh hiệu lớn đầu tiên – chức vô địch quốc gia – vào mùa giải 1954–55. Mùa giải tiếp theo UEFA đã tạo ra Cúp vô địch châu Âu, nhưng do sự phản đối của Liên đoàn bóng đá và FA, Chelsea đã bị thuyết phục rút khỏi cuộc thi trước khi nó bắt đầu. Chelsea đã không duy trì được thành công của họ và chỉ kết thúc ở vị trí giữa bảng vào những năm 1950 sau khi Tommy Docherty tiếp quản vị trí cầu thủ kiêm quản lý.

Docherty xây dựng đội bóng mới xung quanh một nhóm các cầu thủ trẻ tài năng đang nổi từ hệ thống đào tạo trẻ của câu lạc bộ, Chelsea luôn nằm trong nhóm tranh chấp danh hiệu suốt những năm 1960, tuy nhiên đều không thành công. Mùa giải 1964–65 họ có cơ hội giành cú ăn ba League, FA Cup và League Cup đến những vòng đấu cuối cùng, tuy nhiên họ chỉ giành được League Cup và thất bại ở hai giải đấu còn lại. Trong ba mùa giải đội bóng để thua ở ba trận bán kết của các giải đấu lớn và một lần giành á quân FA Cup. Dưới thời người kế nhiệm Docherty, Dave Sexton, Chelsea giành chức vô địch FA Cup năm 1970, đánh bại Leeds United 2–1 trong trận đá lại chung kết. Chelsea cũng giành danh hiệu châu Âu đầu tiên, UEFA Cup Winners’ Cup, năm sau đó, trong một trận đá lại khác, lần này là trước Real Madrid ở Athens.

Cuối những năm 1970 đến những năm 1980 là một thời kỳ hỗn loạn của Chelsea. Do tham vọng mở rộng Stamford Bridge đã đe dọa đến tình hình tài chính của câu lạc bộ, các cầu thủ ngôi sao bị bán đi còn đội bóng thì xuống hạng. Vấn đề khác nữa là các nhóm hooligan khét tiếng ở trong cổ động viên, làm đau đầu câu lạc bộ hàng thập kỷ. Năm 1982, Chelsea đã gặp may trong giai đoạn đen tối nhất khi được thu mua lại bởi Ken Bates với giá tượng trưng một bảng Anh, mặc dù lúc đó quyền sử dụng sân Stamford Bridge đã bị bán cho các nhà phát triển bất động sản, điều đó có nghĩa câu lạc bộ phải đối mặt với nguy cơ mất sân nhà. Trên sân cỏ, đội bóng có cải thiện theo chiều hướng tốt hơn, từ việc đối mặt với nguy cơ xuống Third Division lần đầu tiên, nhưng đến năm 1983 huấn luyện viên John Neal đã tạo nên một đội bóng mới ấn tượng với kinh phí hạn hẹp. Chelsea giành chức vô địch Second Division mùa 1983–84 và trụ vững tại giải đấu cao nhất, trước khi xuống hạng một lần vào năm 1988. Câu lạc bộ ngay lập tức trở lại sau khi vô địch Second Division mùa 1988–89.

Sau một thời gian dài đấu tranh pháp lý, Bates giành lại quyền sử dụng sân cho câu lạc bộ vào năm 1992 với thỏa thuận với ngân hàng chủ nợ của công ty bất động sản, công ty bị phá sản do sụp đổ thị trường. Thành tích của Chelsea khi thi đấu tại giải đấu Premier League mới là tương đối thuyết phục, mặc dù họ chỉ vào đến Chung kết FA Cup 1994 với Glenn Hoddle. Cho đến khi bổ nhiệm Ruud Gullit với tư cách cầu thủ kiêm huấn luyện viên năm 1996 số phận câu lạc bộ thay đổi. Ông mang về những cầu thủ quốc tế hàng đầu, câu lạc bộ vô địch FA Cup năm 1997 và một lần nữa trở lại với vị thế của một trong những câu lạc bộ hàng đầu nước Anh. Gullit được thay thế bởi Gianluca Vialli, người đưa đội bóng giành chức vô địch League Cup, UEFA Cup Winners’ Cup và UEFA Super Cup năm 1998, FA Cup năm 2000 và lần đầu tham dự UEFA Champions League. Vialli bị sa thải và được thay bởi Claudio Ranieri, người đưa Chelsea tới Chung kết FA Cup 2002 và vòng loại Champions League mùa 2002–03.

Thời chủ tịch Roman Abramovich (2003-nay)

Vào tháng 6 năm 2003, Bates bán Chelsea cho tỷ phú người Nga Roman Abramovich với giá 140 triệu bảng. Trong năm đầu tiên làm chủ tịch Chelsea, Roman Abramovich đã chi tổng cộng gần 111 triệu bảng để tái thiết Chelsea. Những tân binh được mua về bao gồm Hernán Crespo, Adrian Mutu, Claude Makelélé hay Damien Duff. Với số tiền bỏ ra, Chelsea được kỳ vọng sẽ trở thành ông lớn, nhưng dưới sự dẫn dắt của HLV Claudio Ranieri, hy vọng đó đã bị dập tắt khi Chelsea không giành được danh hiệu nào, xếp sau Arsenal ở Premier League, và bị chính đối thủ này loại ở Cúp FA. Tại UEFA Champions League năm 2004, Chelsea cũng đã vào đến bán kết trước khi dừng bước trước AS Monaco. Với hai bàn tay trắng ở tất cả các giải đấu, Ranieri bị sa thải sau đó

Ở mùa giải tiếp theo, Chelsea mời huấn luyện viên người Bồ Đào Nha José Mourinho về dẫn dắt The Blues. Mùa hè năm đó, Chelsea có những sự bổ sung quan trọng cho đội bóng sau một mùa giải trắng tay như thủ thành Petr Čech, tiền đạo Didier Drogba hay hậu vệ Ricardo Carvalho. Mùa giải đó Chelsea đã lật đổ sự thống trị của Arsenal và Manchester United khi đăng quang chức vô địch giải Ngoại hạng Anh với thành tích kỷ lục 95 điểm với 29 trận thắng, 8 trận hòa và chỉ để thua 1 trận. Ngoài ra, họ còn giành được một danh hiệu khác là Cúp Liên đoàn Anh sau chiến thắng kịch tính 3-2 sau 120 phút thi đấu trong trận chung kết với CLB Liverpool. Tại cúp C1 năm đó, Chelsea của Jose Mourinho dễ dàng vượt qua vòng bảng với thành tích nhất bảng. Ở vòng 16, The Blues tiếp đón gã khổng lồ xứ Catalan, FC Barcelona. Dù thua 1-2 ở trận lượt đi trên sân Nou Camp nhưng với chiến thắng 4-2 ở trận lượt về trên sân Stamford Bridge, Chelsea đã thẳng tiến vào tứ kết. Đối thủ tiếp theo của Chelsea là câu lạc bộ số một nước Đức, Bayern Munich. Trận lượt đi diễn ra vào tháng 4/2005, Chelsea đánh bại đại diện đến từ Đức với tỷ số 4-2. Dù ở trận lượt về sau khi dẫn trước 2-1, Chelsea đã để Bayern ghi 2 bàn rồi thua ngược 2-3 nhưng vẫn đủ giúp The Blues giành vé vào vòng 4 đội mạnh nhất. Ở vòng đấu thứ 4, Chelsea tiếp đón một đối thủ cũng đến từ nước Anh là câu lạc bộ Liverpool. Dù đã cầm hòa được Lữ đoàn đỏ ở trận lượt đi trên sân nhà nhưng với “bàn thắng ma” ở trận lượt về, đoàn quân của Mourinho đã phải dừng bước.

Mùa giải 2005-06 của Chelsea bắt đầu bằng trận đấu với FA Community Shield Cup trước đối thủ cùng thành phố là Arsenal. Kết quả là Chelsea đã vượt qua đại kình địch đến từ London với cú đúp của tiền đạo Didier Drogba, qua đó đoạt danh hiệu đầu tiên của mùa giải. Tuy nhiên, mùa giải 2005-06 chỉ có thể coi là chấp nhận được khi Chelsea chỉ giành được 1 chức vô địch quốc gia. Tại giải Ngoại hạng Anh, họ tiếp tục lên ngôi vô địch với thành tích 29 trận thắng như mùa giải trước, 4 trận hòa và 5 trận thua. Đáng chú ý là chiến thắng 3-0 của The Blues trước câu lạc bộ Manchester United. Tại cúp Liên đoàn Anh, Chelsea bất ngờ trở thành cựu vương khi để thua một CLB bị đánh giá thấp hơn từ hạng dưới là Charlton Athletic. Dù được thi đấu trên sân nhà nhưng Chelsea vẫn bị Charlton cầm hòa 1-1, dẫn đến loạt sút luân lưu. Trên chấm phạt đền, hậu vệ Robert Huth đá hỏng trong khi 5 cầu thủ bên phía Charlton đều thực hiện thành công, qua đó khiến Chelsea bị loại. Và tại FA Cup, CLB này đã dừng bước trước đại kình địch Liverpool sau khi để đối thủ này dẫn trước 2-0 chóng vánh, dù gỡ lại nhờ bàn thắng của Drogba nhưng Chelsea đành nhận thất bại 1-2 và bị loại. . Tại cúp châu Âu, The Blues một lần nữa gặp đại kình địch Barcelona. Lần này, kẻ bị loại là Chelsea sau trận thua 1-2 trên sân nhà ở lượt đi, và chỉ có được trận hòa 1-1 trên sân nhà Nou Camp.

Mùa hè 2006, Chelsea chiêu mộ tiền đạo Andriy Shevchenko với mức phí 30 triệu bảng, nhưng đây là bản hợp đồng có thể coi là sai lầm khi Shevchenko không thể tỏa sáng và nhạt nhòa trước khi được Mourinho ký hợp đồng. cái túi. Mùa giải 2006-07 bắt đầu khi đội bóng áo xanh thua trận tranh Siêu cúp Anh trước Liverpool với tỷ số 1-2. Tiếp theo, đây cũng là mùa giải Chelsea không thể bảo vệ thành công chức vô địch Ngoại hạng Anh. Câu lạc bộ kết thúc ở vị trí thứ hai chung cuộc, sau Manchester United. Dù để mất chức vô địch vào tay đối thủ đến từ Manchester nhưng Chelsea của Mourinho vẫn có thêm 2 danh hiệu là Cúp FA và Cúp Liên đoàn Anh. Đối thủ ở 2 trận chung kết đó là kình địch lâu năm của The Blues, CLB Arsenal và tân vương Manchester United. Ở trận chung kết Cúp Liên đoàn trên sân Thiên niên kỷ ở Cardiff, Arsenal sớm vươn lên dẫn trước nhờ bàn thắng của Theo Walcott nhưng với cú đúp của chân sút tốt nhất Chelsea trong những mùa giải gần đây. , Didier Drogba đã giúp Chelsea lật ngược tình thế và giành danh hiệu đầu tiên của mùa giải. Và trận chung kết FA Cup với MU diễn ra trên sân vận động Wembley, vẫn là bàn thắng của tiền đạo Drogba đã giúp Chelsea vượt qua MU để có được danh hiệu thứ 2 trong mùa giải. Tại UEFA Champions League 2007, Chelsea một lần nữa lọt vào tứ kết, nhưng họ tiếp tục dừng bước trước đối thủ quen thuộc Liverpool. Cả 2 trận đấu khép lại với tổng tỷ số 1-1 với phần thắng 1-0 cho mỗi đội, ở loạt sút luân lưu, Chelsea với 2 quả đá hỏng của Arjen Robben và Geremi Njitap đã giúp Liverpool giành chiến thắng. Chelsea bị loại.

Mùa giải 2007-08 được coi là mùa giải cuối cùng mà José Mourinho dẫn dắt Chelsea. Giới truyền thông đưa tin Người đặc biệt đang có xích mích với ông chủ người Nga, Roman Abramovich về việc Mourinho ép tiền đạo Andriy Shevchenko ngồi dự bị. Chelsea khởi đầu mùa giải bằng trận thua Manchester United ở Siêu cúp Anh. Sau 120 phút với tỷ số hòa 1-1, hai đội tiến đến loạt sút luân lưu và danh hiệu thuộc về MU sau khi 3 cầu thủ Chelsea là Frank Lampard, Claudio Pizarro và Shaun Wright-Philipps đá hỏng. Khi giải Ngoại hạng Anh diễn ra, Chelsea khởi đầu khá suôn sẻ sau 4 trận đầu tiên giành được 10 điểm. Nhưng ở vòng 5 họ bất ngờ bị Aston Villa đánh bại với tỷ số 2-0, để rồi để Blackburn Rovers cầm hòa trên sân nhà, cộng thêm sự bất đồng giữa HLV Mourinho và chủ tịch Abramovich càng bộc phát. Vào ngày 20 tháng 9, Mourinho chính thức bị sa thải, thay thế ông bằng Avram Grant. Nhưng Avram Grant chỉ có thể giúp Chelsea lên ngôi á quân giải vô địch quốc gia, sau đó là trận thua 1-2 trước CLB Tottenham Hotspur trong trận chung kết Cúp Liên đoàn. Và cay đắng hơn, năm đó Chelsea lọt vào Chung kết UEFA Champions League 2008 gặp Manchester United. Phút 120 hòa 1-1, ở loạt sút luân lưu, tưởng chừng chức vô địch đã thuộc về Chelsea sau cú đá hỏng ăn của Cristiano Ronaldo bên phía MU thì bất ngờ trung vệ John Terry trượt chân trong loạt sút luân lưu. Anh dẫn bóng đi trúng cột dọc, sau đó cú đá của Nicolas Anelka bị thủ môn Edwin van der Sar cản phá dẫn đến bàn thua của Chelsea. Về nhì cả 3 lần, cuối mùa giải, Avram Grant phải ra đi.

Thời hậu Mourinho

Trước khi mùa giải 2008-09 bắt đầu, Chelsea đã bổ nhiệm huấn luyện viên Luiz Felipe Scolari, người từng vô địch World Cup 2002 dẫn dắt đội. Scolari dẫn dắt Chelsea đứng đầu bảng sau 13 vòng đấu trước khi rơi xuống vị trí thứ 2 sau trận hòa 0-0 với Newcastle United. Sau đó, CLB lần lượt để thua trước các đối thủ lớn như Arsenal, Manchester United và Liverpool. Tại Cúp Liên đoàn, Chelsea cũng để thua Burnley trên sân nhà và sớm bị loại. Đến đầu tháng 2, Chelsea đã tụt xuống vị trí thứ 4 trên bảng xếp hạng sau trận hòa đáng thất vọng trước Hull City trên sân nhà Stamford Bridge. Kết quả là Scolari bị sa thải, và ông được thay thế bởi huấn luyện viên tạm quyền người Hà Lan, Guus Hiddink. Dù Hiddink không thể giúp Chelsea có được danh hiệu nhưng vị trí thứ 3 trên bảng xếp hạng của Chelsea cũng giúp ông chiếm được cảm tình của người hâm mộ, trong đó có chiến thắng đậm đà 4-1 ngay trên sân đối phương. với thành phố Arsenal. Ở cúp châu Âu, Chelsea cũng lọt vào bán kết gặp Barcelona. Trận lượt đi Chelsea có lợi thế không thua trước Barca và cầm chân đối thủ ngay tại Nou Camp. Trận lượt về trên sân Stamford Bridge, Chelsea khởi đầu thuận lợi khi Michael Essien ghi bàn đưa Chelsea vượt lên dẫn trước. Tuy nhiên, cả trận The Blues đã bị từ chối 5 quả Penalty trong trận và kết quả ở phút 90 + 3, tiền vệ Andres Iniesta của Barca với cú sút xa hiểm hóc quân bình tỷ số 1-1, qua đó Chelsea bị loại. bị loại bởi luật bàn thắng sân khách [37]. Danh hiệu duy nhất mà Hiddink giúp Chelsea có được là FA Cup. Trong trận chung kết với Everton, Louis Saha đã ghi bàn đưa đội bóng thành phố cảng vượt lên dẫn trước, sau đó lần lượt Didier Drogba và Frank Lampard giúp Chelsea đánh bại Everton và ra về một mùa giải trắng tay. Sau đó Guus Hiddink rời CLB sau khi hết hạn hợp đồng, người thay thế ông là Carlo Ancelotti, cựu HLV của AC Milan.

Ở mùa giải 2009-10, HLV Ancelotti đã làm rất tốt công việc của mình khi giúp Chelsea đánh bại Man Utd trong trận tranh Siêu cúp Anh, bên cạnh đó đưa đội nhà đến với chức vô địch giải Ngoại hạng Anh lần thứ 4. trong lịch sử. Đây được coi là mùa giải kịch tính nhất của đội. Bởi cho đến trước vòng 32, Chelsea vẫn xếp sau Manchester United với 2 điểm ít hơn. Và ở vòng đấu thứ 33 được coi là trận chung kết quyết định ngôi vương khi Chelsea tiếp đón Man United trên sân nhà Old Trafford của đối thủ. Dù thi đấu trên sân đối phương và chịu sức ép từ CĐV đối phương nhưng Chelsea đã giành chiến thắng với tỷ số 2-1, qua đó vượt qua chính MU để chiếm ngôi nhất bảng. Cả Chelsea và Man Utd vẫn đang thi đấu tới vòng cuối cùng vì hiệu số chỉ là 1 điểm. Kết quả ở vòng 38, Chelsea đánh bại Wigan Athletic với tỷ số 8-0 trong đó có cú hat-trick của Didier Drogba, qua đó chấm dứt hy vọng của Manchester United và lần thứ 4 đăng quang. Ancelotti cũng giúp Chelsea vô địch đấu trường khác là FA Cup. Đội bóng áo xanh đã vượt qua những đối thủ khó chịu để vào chung kết. Tiền đạo Drogba một lần nữa tỏa sáng với cú sút phạt trực tiếp tung lưới Portsmouth ấn định tỷ số 1-0 cho Chelsea. Tại League Cup, Chelsea tiến đến trận đấu thứ ba trước khi để thua 3-4 trên chấm phạt đền trước Blackburn Rovers. Ở UEFA Champions League mùa giải 2009-10, Chelsea cũng vượt qua vòng bảng với vị trí nhất bảng. Đối thủ của họ ở vòng 16 đội là câu lạc bộ Inter Milan, đội bóng đang được dẫn dắt bởi một người cũ Jose Mourinho. Chelsea đã phải dừng cuộc chơi sau thất bại 1-2 ở lượt đi và 0-1 ở lượt về. Dù không thể giúp Chelsea vô địch cúp châu Âu, nhưng cú đúp danh hiệu trong mùa giải đầu tiên cầm quân cũng là một thành công của Ancelotti và các đồng đội.

Mùa giải tiếp theo, mùa giải 2010-11 được coi là một năm thất bại của Chelsea. Đầu tiên là thất bại 1-3 ở trận Siêu cúp đầu tiên của mùa giải, sau đó họ bị Manchester United bỏ xa trên bảng xếp hạng, đồng thời mất điểm ở một số trận đấu lớn khi đối đầu với Liverpool, Manchester City, hay Everton và Arsenal. Câu lạc bộ nhanh chóng bị loại khỏi League Cup khi họ thua 3-4 trên sân nhà trong trận đấu bảy bàn không gỡ trước Newcastle United F.C. Nhận thấy tiền đạo Didier Drogba đã già cỗi và các hậu vệ thường xuyên mắc sai lầm, ở kỳ chuyển nhượng mùa Đông 2011, Chelsea đã chiêu mộ tiền đạo Fernando Torres của Liverpool với mức phí 50 triệu bảng. Anh, kỷ lục gia của câu lạc bộ, cũng mua hậu vệ David Luiz của Benfica để bổ sung cho hàng thủ. Nhưng Torres sa sút phong độ kể từ khi chuyển đến Chelsea, một mình David Luiz là không đủ để giúp Chelsea tránh khỏi những bàn thua. Phải đến cuối mùa giải, phong độ của Chelsea mới được khôi phục với 8 chiến thắng và 1 trận hòa. Tuy nhiên, thất bại 1-2 trước Manchester United đã khiến Chelsea chấp nhận trở thành cựu vương, trực tiếp trao chức vô địch cho đối thủ. Tại FA Cup, Chelsea cũng phải dừng bước trước Everton dù được thi đấu trên sân nhà. Hòa 1-1 trong hơn 120 phút, ở loạt sút luân lưu, hai cầu thủ Chelsea là Nicolas Anelka và Ashley Cole đá hỏng, qua đó dẫn đến thất bại 3-4 trong loạt luân lưu khiến Chelsea bị loại. Ở cúp châu Âu mùa giải đó, Chelsea đã vào đến tứ kết, và họ một lần nữa bị đối thủ người Anh là Manchester United hạ gục khi thua cả 2 lượt đi (0-1 lượt đi và 1 lượt về). 1-2 lượt). Với kết quả trắng tay sau một mùa giải, Chelsea đã họp bàn để đi đến quyết định sa thải HLV Carlo Ancelotti.

2021–nay: Thời kỳ Thomas Tuchel

Thomas Tuchel đã ký hợp đồng 18 tháng, với tùy chọn gia hạn một năm với Chelsea một ngày sau khi Lampard bị sa thải, trước đó Tuchel đã bị PSG sa thải vào Giáng sinh, dù nửa năm trước đã giúp đội bóng nước Pháp lần đầu vào câu lạc bộ. Trận chung kết Champions League Tuchel đã giúp đội có chuỗi 14 trận bất bại, nhưng kết thúc trong thất bại thảm hại 2-5 trên sân nhà trước đội áp chót West Bromwich Albion vào ngày 3 tháng 4. Tuchel đưa Chelsea vào trận chung kết FA Cup, nhưng thua 0-1 trước Leicester City, đồng thời đưa Chelsea xuống hạng 4 vào cuối mùa tại Premier League. , trở thành huấn luyện viên đầu tiên lọt vào hai trận chung kết Champions League liên tiếp với hai câu lạc bộ khác nhau. gặp Manchester City trong trận chung kết Chỉ 6 ngày sau khi vô địch Champions League, Chelsea đã thông báo gia hạn hợp đồng với Thomas Tuchel đến mùa hè năm 2024. Chelsea đánh bại Vill arreal CF 6–5 trên chấm phạt đền sau khi hòa 1-1 sau hiệp phụ để giành danh hiệu Siêu cúp châu Âu thứ hai của họ. Chelsea sau đó đánh bại Palmeiras với tỷ số 2-1 sau hiệp phụ. trong trận tranh chức vô địch FIFA Club World Cup 2021 diễn ra tại UAE để lần đầu tiên giành được danh hiệu này. Tuy nhiên, đội bóng đã trở thành cựu vương của Champions League khi để thua 5-4 trước Real Madrid ở tứ kết, cũng như 2 thất bại trước Liverpool ở chung kết League Cup & FA Cup đều sau loạt luân lưu, và kết thúc. . mùa giải ở vị trí thứ 3 tại Premier League.

Vào ngày 18 tháng 4 năm 2021, Chelsea được công bố là câu lạc bộ sáng lập của giải đấu ly khai châu Âu The Super League, tuy nhiên họ đã tuyên bố rút lui khỏi cuộc thi sau đó dưới áp lực của công chúng.

Roman Abramovich quyết định bàn giao quyền chủ tịch cho Quỹ từ thiện của Câu lạc bộ vào ngày 26 tháng 2 năm 2022 trong bối cảnh Nga phản đối việc đưa quân vào Ukraine, nhưng những người được ủy thác của Quỹ từ thiện vẫn chưa chấp nhận lời đề nghị. tiếp quản Chelsea, vì họ đã thận trọng nghi ngờ về việc liệu hoạt động với tư cách là người được ủy thác của một tổ chức từ thiện, có tương thích với việc được giao phó quyền quản lý câu lạc bộ hay không. chắc chắn về việc thay đổi vai trò sẽ liên quan đến đại diện trong Hội đồng quản trị và lo sợ họ có thể bị buộc tội “rửa thể thao”. Sau đó, vào đầu tháng 3, ông tuyên bố bán Chelsea sau 19 năm sở hữu, và nói rằng tất cả thu nhập ròng từ việc bán Chelsea sẽ được quyên góp, ủng hộ các nạn nhân của cuộc chiến ở Ukraine, cũng như xóa sổ bảng Anh. 1,5 tỷ anh đã đầu tư vào câu lạc bộ. Ngày 10/3, chính phủ Anh công bố lệnh trừng phạt đối với Abramovich có liên hệ với Chelsea. Chelsea không thể bán vé hoặc quần áo và sẽ không thể mua hoặc bán cầu thủ trên thị trường chuyển nhượng; Tuy nhiên, câu lạc bộ đã được cấp một giấy phép đặc biệt để cho phép đội tiếp tục thi đấu các trận đấu, trả lương cho cầu thủ và nhân viên và cho phép người hâm mộ có vé tham dự các sự kiện. cuộc thi đấu. Đội vẫn có thể nhận tiền từ bản quyền phát sóng và tiền thưởng từ các giải đấu.

Vào ngày 7 tháng 5 năm 2022, Chelsea xác nhận rằng các điều khoản cho một nhóm sở hữu mới đã được chấp thuận, do Todd Boehly, Clearlake Capital, Mark Walter và Hansjörg Wyss, dẫn đầu, để mua lại câu lạc bộ.

Sân vận động

Chelsea chỉ có một sân nhà duy nhất là Stamford Bridge, nơi họ đã thi đấu ngay từ đầu. Nó được chính thức khai trương vào ngày 28 tháng 4 năm 1877 và trong 28 năm tồn tại đầu tiên, nó chủ yếu được sử dụng bởi Câu lạc bộ điền kinh London như một địa điểm tổ chức các sự kiện thể thao nhưng không phải tất cả cho bóng đá. Năm 1904 sân được mua bởi doanh nhân Gus Mears và anh trai Joseph, họ cũng mua một khu đất rộng gần đó (trước đây là một khu vườn chợ lớn) với mục đích tổ chức các trận đấu bóng đá trong khu vực. 12,5 mẫu Anh (51.000 m²) đất. Stamford Bridge được thiết kế cho gia đình Mears, kiến ​​trúc sư bóng đá nổi tiếng Archibald Leitch, người cũng đã thiết kế các sân Ibrox, Craven Cottage và Hampden Park. Hầu hết các câu lạc bộ được thành lập và sau đó tìm một nơi để chơi, và Chelsea được thành lập vì Stamford Bridge.

Ban đầu được thiết kế như một chiếc bát lộ thiên có mái che, Stamford Bridge có sức chứa khoảng 100.000 người. Đầu những năm 1930, phần phía nam của khán đài được lợp bằng mái che bằng 1/5 diện tích khán đài. Hiện nó được biết đến với cái tên “Shed End”, ngôi nhà của một số cổ động viên trung thành và lớn nhất của Chelsea, đặc biệt là trong những năm 1960, 70 và 80 ..

Vào đầu những năm 1970, các ông chủ của câu lạc bộ đã thông báo về việc hiện đại hóa sân Stamford Bridge với kế hoạch xây dựng một sân vận động hiện đại có sức chứa 50.000 chỗ ngồi. Công việc bắt đầu trên khán đài phía Đông vào năm 1972 nhưng dự án đã bị cản trở bởi các vấn đề và không được hoàn thành; Cái giá mà câu lạc bộ phải trả là suýt phá sản, đỉnh điểm là việc bán quyền cho các nhà phát triển bất động sản. Sau một cuộc chiến pháp lý kéo dài, phải đến giữa những năm 1990, tương lai của Chelsea tại sân vận động này mới được đảm bảo và kế hoạch cải tạo sân mới được nối lại. Các khán đài phía bắc, phía tây và phía nam của sân đã được chuyển đổi thành khán đài ngồi và được đưa xuống gần mặt đất hơn, một quá trình hoàn thành vào năm 2001.

“Khi Stamford Bridge được tái phát triển vào thời Bates, nhiều tính năng hơn đã được đưa vào khu phức hợp với hai khách sạn, căn hộ, quán bar, nhà hàng, Chelsea Megastore và một điểm thu hút du khách gọi là Chelsea World of Sport. Mục đích của những cơ sở này là để tạo thêm thu nhập để hỗ trợ hoạt động kinh doanh bóng đá, nhưng nó không thành công như mong đợi và cho đến khi Abramovich tiếp quản vào năm 2003, các khoản nợ đã xảy ra. câu lạc bộ bóng đá. vẫn được coi là một phần của “Chelsea Village” hoặc “The Village”.

Quyền sử dụng Stamford Bridge, sân, cửa quay với tên Chelsea thuộc sở hữu của Chelsea Pitch Owners, một tổ chức phi lợi nhuận mà người hâm mộ là cổ đông. CPO được tạo ra để ngăn sân bị bán lại cho các đại lý bất động sản. Với điều kiện sử dụng tên Chelsea FC, câu lạc bộ phải thi đấu các trận đấu hạng nhất trên sân nhà Stamford Bridge, nghĩa là nếu câu lạc bộ chuyển đến sân vận động mới, họ phải đổi tên. Sân tập của Chelsea nằm ở Cobham, Surrey. Chelsea chuyển đến Cobham vào năm 2004. Sân tập của họ trước đây nằm ở Harlington, được QPR sử dụng từ năm 2005. Cơ sở vật chất ở Cobham được hoàn thành vào năm 2007.

Stamford Bridge đã được sử dụng cho một số sự kiện thể thao lớn kể từ năm 1905. Nơi đây đã tổ chức trận Chung kết FA Cup từ năm 1920 đến năm 1922, mười trận bán kết FA Cup (gần đây nhất là năm 1978), mười trận đấu từ thiện của FA. Shield (năm 1970 cuối cùng), và ba tuyển thủ Anh, lần cuối cùng vào năm 1932; cũng có một trận đấu của Victory International năm 1946. Trận chung kết UEFA Women’s Champions League 2013 được diễn ra tại Stamford Bridge.

Vào tháng 10 năm 1905 có một trận đấu của liên đoàn bóng bầu dục giữa All Blacks và Middlesex, và vào năm 1914, một trận đấu bóng chày giữa New York Giants và Chicago White Sox. Đây từng là địa điểm diễn ra trận đấu quyền anh giữa nhà vô địch hạng ruồi thế giới Jimmy Wilde và Joe Conn vào năm 1918. Đường chạy quanh sân được sử dụng cho các cuộc đua ô tô từ năm 1928 đến năm 1932, đua chó từ năm 1933 đến năm 1968 và đua xe ô tô nhỏ vào năm 1948 Năm 1980, Stamford Bridge tổ chức trận đấu cricket được chiếu sáng đầu tiên của Vương quốc Anh, giữa Essex và West Indies. Đây cũng là sân nhà của đội bóng Mỹ London Monarchs mùa giải 1997.

Các chủ sở hữu hiện tại của câu lạc bộ tin rằng một sân vận động lớn hơn là cần thiết để giúp Chelsea cạnh tranh với các câu lạc bộ đối thủ có sân vận động lớn hơn đáng kể như Arsenal và Manchester United. Do nằm cạnh một trục đường chính và hai tuyến đường sắt, người hâm mộ chỉ có thể vào sân qua đường Fulham, rất khó mở rộng do các quy định về sức khỏe và an toàn. Câu lạc bộ luôn khẳng định họ muốn giữ Chelsea ở lại sân vận động hiện tại của họ, nhưng đã có những động thái chuyển đến một số địa điểm gần đó bao gồm Trung tâm triển lãm Earls Court, Nhà máy điện Battersea và Doanh trại Chelsea. Vào tháng 10 năm 2011, một đề nghị từ câu lạc bộ đã được đưa ra để mua lại đất ở Stamford Bridge nhưng đã bị các cổ đông Chelsea Pitch Owners bỏ phiếu từ chối. Vào tháng 5 năm 2012, câu lạc bộ đã đưa ra lời đề nghị chính thức mua Battersea Power Station, với mục đích là địa điểm xây dựng sân vận động mới, nhưng đã thua một tập đoàn đến từ Malaysia. Câu lạc bộ sau đó đã đưa ra kế hoạch xây dựng lại Stamford Bridge thành một sân vận động có sức chứa 60.000 chỗ ngồi. “

Biểu trưng

Chelsea có bốn logo chính, tất cả đều đã trải qua những thay đổi nhỏ. Logo đầu tiên, được sử dụng từ những ngày đầu tiên của câu lạc bộ, là hình ảnh của một người hưu trí Chelsea, các cựu quân nhân sống gần Bệnh viện Hoàng gia Chelsea. Điều này đã góp phần tạo nên biệt danh ban đầu của câu lạc bộ là “hưu trí”, và tiếp tục cho đến nửa thế kỷ sau, mặc dù nó không bao giờ xuất hiện trên áo đấu của câu lạc bộ. Khi Ted Drake trở thành huấn luyện viên trưởng của Chelsea vào năm 1952, ông bắt đầu hiện đại hóa câu lạc bộ. khăng khăng đòi thay thế bằng chữ cái đầu C.F.C. được sử dụng trong một năm. Năm 1953, logo của câu lạc bộ được đổi thành một con sư tử xanh đứng thẳng, đầu quay ra sau và cầm một cây gậy trên tay. cánh tay của Metropolitan Borough of Chelsea với “sư tử rời” từ quốc huy của chủ tịch câu lạc bộ lúc bấy giờ là Viscount Chelsea và cây gậy từ Abbot of We stminster, cựu lãnh chúa của Lãnh thổ Chelsea. Nó cũng có ba bông hồng đỏ es, đại diện cho nước Anh, và hai quả bóng. Đây là logo Chelsea đầu tiên được in trên áo đấu vào đầu những năm 1960.

Năm 1986, khi Ken Bates là chủ sở hữu của đội bóng, logo của Chelsea đã được thay đổi một lần nữa để hiện đại hóa vì hình ảnh sư tử đứng không thể đăng ký nhãn hiệu. Logo mới là một con sư tử tự nhiên, có màu vàng không phải màu xanh, đứng trên chữ viết tắt C.F.C .. Nó được sử dụng trong 19 năm tiếp theo, với một số thay đổi như sử dụng các màu khác nhau, bao gồm màu đỏ từ năm 1987 đến năm 1995, màu vàng từ 1995 đến 1999, trước khi chuyển sang màu trắng. Khi Roman Abramovich trở thành chủ sở hữu mới của câu lạc bộ, và lễ kỷ niệm một trăm năm đến gần, kết hợp với mong muốn của người hâm mộ là khôi phục lại biểu tượng nổi tiếng của những năm 1950, logo của câu lạc bộ đã được quyết định thay đổi một lần nữa vào năm 2005. Logo mới bắt đầu được sử dụng từ mùa giải 2005–06 và đánh dấu sự trở lại của thiết kế cũ, được sử dụng từ năm 1953 đến năm 1986, với một con sư tử. Con sư tử xanh nhảy lên và cầm một cây gậy. Trong mùa kỷ niệm, các từ ‘100 YEARS’ và ‘CENTENARY 2005–2006’ lần lượt được thêm vào bên trên và bên dưới biểu trưng.

Kỷ lục

Người ra sân nhiều nhất cho Chelsea là cựu đội trưởng Ron Harris, người đã có 795 lần ra sân chính thức từ năm 1961 đến 1980. Kỷ lục về một thủ môn của Chelsea do người đồng đội cùng thời với Chelsea nắm giữ. Harris, Peter Bonetti, người đã có 729 lần xuất hiện (1959–79). Với 103 lần khoác áo đội tuyển quốc gia (101 lần khoác áo câu lạc bộ), Frank Lampard của đội tuyển Anh là cầu thủ có số lần ra sân quốc tế nhiều nhất trong số các cầu thủ Chelsea.

Frank Lampard là tay săn bàn hàng đầu trong lịch sử Chelsea, với 211 bàn sau 648 trận (2001–2014); vượt qua người nắm giữ lâu năm Bobby Tambling với 202 bàn thắng vào tháng 5 năm 2013. Bảy cầu thủ khác cũng đã ghi hơn 100 bàn cho Chelsea bao gồm: George Hilsdon (1906–12), George Mills (1929–39). ), Roy Bentley (1948–56), Jimmy Greaves (1957–61), Peter Osgood (1964–74 và 1978–79), Kerry Dixon (1983–92) và Didier Drogba (2004–12 và 2014–2015). Greaves giữ kỷ lục ghi nhiều bàn thắng nhất trong một mùa giải (43 mùa 1960–61).

Trận thắng đậm nhất của Chelsea trong một trận đấu chính thức là 13–0, trước Jeunesse Hautcharage tại Cup Winners ‘Cup năm 1971. Trận thắng đậm nhất trong chuyến bay hàng đầu nước Anh là trận thắng 8–0 trước Wigan Athletic trong năm. 2010, và với tỷ số tương tự vào năm 2012 trước Aston Villa. Thất bại nặng nề nhất của Chelsea là trận thua 8–1 trước Wolverhampton Wanderers năm 1953. Theo thống kê chính thức, trận đấu mà Chelsea có số lượng khán giả đông nhất lên tới 82.905 trong trận đấu ở giải hạng Nhất với Arsenal diễn ra cùng ngày. Ngày 12 tháng 10 năm 1935. Tuy nhiên, ước tính có khoảng 100.000 người đã tham dự trận giao hữu với đội Liên Xô Dinamo Moscow vào ngày 13 tháng 11 năm 1945. Với việc hiện đại hóa sân Stamford Bridge vào những năm 1990 và việc đưa khán đài ngồi khiến kỷ lục này khó bị phá vỡ tương lai. Sức chứa hiện tại của Stamford Bridge là 41.837. Tất cả các cầu thủ bắt chính cho Chelsea trong 57 trận của mùa giải 2013–14 đều là cầu thủ quốc tế – một kỷ lục mới của câu lạc bộ.

Chelsea đang giữ kỷ lục nước Anh về số điểm giành được nhiều nhất trong một mùa giải (95), để thủng lưới ít nhất trong một mùa giải (15), số trận thắng ở Premier League nhiều nhất trong một mùa giải (29), có tổng số trận giữ sạch lưới nhiều nhất trong một mùa giải ở Premier League (25) ( tất cả đều được thiết lập trong mùa giải 2004–05), và là trận giữ sạch lưới liên tiếp nhiều nhất kể từ đầu mùa (6, thủng lưới). thiết lập trong mùa giải 2005–06). Chiến thắng chung cuộc 21–0 trước Jeunesse Hautcharage tại UEFA Cup Winners ‘Cup 1971 vẫn là một kỷ lục của châu Âu. Chelsea đang giữ kỷ lục về chuỗi trận bất bại dài nhất trên sân nhà trong giải đấu hàng đầu nước Anh, trải qua 86 trận từ ngày 20 tháng 3 năm 2004 đến ngày 26 tháng 10 năm 2008. Họ bắt đầu thiết lập kỷ lục vào ngày 12 tháng 8. vào năm 2007, vượt qua chuỗi 63 trận bất bại của Liverpool từ 1978 đến 1980. Chelsea đã có chuỗi 11 trận thắng liên tiếp trên sân khách, từ ngày 5 tháng 4 năm 2008 đến ngày 6 tháng 12 năm 2008, tại đây. Đó cũng là kỷ lục của giải đấu cấp cao nhất nước Anh.

Chelsea, cùng với Arsenal, là câu lạc bộ đầu tiên mặc số áo này, vào ngày 25 tháng 8 năm 1928 trong trận đấu với Swansea Town. Họ cũng là đội bóng Anh đầu tiên di chuyển bằng máy bay để thi đấu xa nhà trong một trận đấu trong nước, khi họ đến thăm Newcastle United vào ngày 19 tháng 4 năm 1957, và là đội bóng hạng Nhất đầu tiên chơi ở Premier League. Chủ nhật, khi họ đối đầu với Stoke City vào ngày 27 tháng 1 năm 1974. Ngày 26 tháng 12 năm 1999, Chelsea trở thành đội bóng Anh đầu tiên tung ra sân một đội hình đầy đủ với một cầu thủ nước ngoài (không phải cầu thủ). Anh hoặc Ireland) trong trận đấu tại Premier League với Southampton.

Vào tháng 5 năm 2007, Chelsea trở thành đội đầu tiên giành được FA Cup trên sân vận động Wembley mới và là câu lạc bộ cuối cùng giành được nó trên sân Wembley cũ. Họ là câu lạc bộ Anh đầu tiên đứng đầu trong bảng xếp hạng 5 năm của thế kỷ XXI. Họ là đội đầu tiên của Premier League ghi được hơn 100 bàn thắng trong một mùa giải, đạt đến cột mốc lọt vào vòng đấu cuối cùng của mùa giải 2009–10. Chelsea là câu lạc bộ London duy nhất vô địch UEFA Champions League, sau khi đánh bại Bayern Munich trong trận chung kết năm 2012. Khi họ giành chức vô địch UEFA Europa League 2012–13, Chelsea trở thành câu lạc bộ Anh duy nhất giành được danh hiệu này. đã giành được cả bốn danh hiệu châu Âu và là câu lạc bộ duy nhất đồng thời là nhà đương kim vô địch của cả Champions League và Europa League.

Chủ sở hữu và tài chính

Chelsea F.C. được thành lập bởi Gus Mears vào năm 1905. Sau khi ông qua đời vào năm 1912, các hậu duệ của ông tiếp tục sở hữu đội bóng cho đến năm 1982, khi Ken Bates mua lại nó từ Brian Mears, cháu trai của Mears với giá £ 1. Bates mua lại cổ phần kiểm soát câu lạc bộ và niêm yết Chelsea trên sàn giao dịch chứng khoán AIM vào tháng 3 năm 1996. Vào tháng 7 năm 2003, Roman Abramovich mua lại hơn 50% cổ phần của Chelsea Village plc, bao gồm 29,5% cổ phần của Bates, với giá 30 triệu bảng Anh và trong những tuần tiếp theo mua lại 35% của hầu hết 12.000 cổ đông còn lại, hoàn tất thương vụ mua lại trị giá 140 triệu bảng. câu lạc bộ tư nhân, hủy niêm yết khỏi AIM vào ngày 22 tháng 8 năm 2003 Anh cũng chịu trách nhiệm thanh toán khoản nợ 80 triệu bảng của câu lạc bộ một cách nhanh chóng.

Abramovich sau đó đã đổi tên công ty mẹ thành Chelsea FC plc, thuộc công ty mẹ Fordstam Limited do ông kiểm soát. Chelsea được Abramovich tài trợ thêm thông qua một khoản vay ưu đãi không lãi suất được chuyển từ công ty mẹ Fordstam Limited của ông. Khoản vay tính đến tháng 12 năm 2009 là 709 triệu bảng, khi họ chuyển đổi tất cả thành cổ phiếu của Abramovich, giúp câu lạc bộ trả hết nợ, mặc dù vẫn còn một vài khoản nợ với Fordstam. Kể từ năm 2008, câu lạc bộ không có nợ nước ngoài.

Chelsea không có lãi trong 9 năm đầu tiên thuộc quyền sở hữu của Abramovich, ghi nhận khoản lỗ 140 triệu bảng vào tháng 6 năm 2005. Vào tháng 12 năm 2012, Chelsea công bố lãi 1,4 triệu bảng cho năm kết thúc 30. Vào tháng 6 năm 2012, câu lạc bộ đã có lãi cho lần đầu tiên dưới thời Abramovich. Sau khi thua lỗ vào năm 2013, họ đã lãi kỷ lục 18,4 triệu bảng vào năm 2014.

Chelsea được xem như một thương hiệu toàn cầu; một báo cáo năm 2012 của Brand Finance đã xếp Chelsea là thương hiệu bóng đá xếp thứ năm với giá trị 398 triệu USD – tăng 27% so với năm trước, nhiều hơn 10 triệu USD so với thương hiệu thứ sáu, đối thủ lớn nhất của thành phố. London Arsenal – và được xếp hạng thương hiệu AA (rất mạnh). Năm 2016, tạp chí Forbes xếp Chelsea là câu lạc bộ bóng đá có giá trị thứ bảy trên thế giới với giá trị 1,15 tỷ bảng Anh (1,66 tỷ USD). Cũng trong năm 2016, Chelsea xếp thứ tám trong Deloitte Football Money League với doanh thu thương mại hàng năm là 322,59 triệu bảng.

Nhà tài trợ

Giai đoạn Tài trợ trang phục Nhà tài trợ Nhà tài trợ trên ống tay áo
1975-1981 Umbro
1981-1983 Le Coq Sportif
1983-1984 Gulf Air
1984-1986
1986-1987 Bai Lin Tea / Simod
1987-1993 Umbro Commodore
1993-1994 Amiga
1994-1997 Coors
1997-2001 Autoglass
2001-2005 Emirates
2005-2006 Samsung
2006-2015 Adidas
2015-2017 Yokohama Tyres
2017-2018 Nike Alliance Tire Company
2018-2020 Hyundai
2020— Three

Danh sách cầu thủ

Số VT Cầu thủ
1 TM Kepa Arrizabalaga
5 TV Jorginho
6 HV Thiago Silva
7 TV N’Golo Kanté
8 TV Mateo Kovačić
9 Pierre-Emerick Aubameyang
10 Christian Pulisic
12 TV Ruben Loftus-Cheek
13 TM Marcus Bettinelli
14 HV Trevoh Chalobah
16 TM Édouard Mendy
17 Raheem Sterling
18 Armando Broja
 
Số VT Cầu thủ
19 TV Mason Mount
20 TV Denis Zakaria (mượn từ Juventus)
21 HV Ben Chilwell
22 Hakim Ziyech
23 TV Conor Gallagher
24 HV Reece James
26 HV Kalidou Koulibaly
28 HV César Azpilicueta (đội trưởng)
29 Kai Havertz
30 TV Carney Chukwuemeka
32 HV Marc Cucurella
33 HV Wesley Fofana

Danh hiệu

Sau khi giành chức vô địch UEFA Europa League 2012–13, Chelsea trở thành đội thứ năm trong lịch sử giành được “Bộ ba cúp châu Âu” với Cúp C1 châu Âu / UEFA Champions League, Cúp vô địch châu Âu / Cúp UEFA và Cúp UEFA. / UEFA Europa League sau Juventus, Ajax, Bayern Munich, Manchester United và cũng là câu lạc bộ Anh đầu tiên sở hữu cả ba danh hiệu lớn của UEFA.

Quốc nội

Giải quốc gia

  • First Division / Premier League

Vô địch (6): 1954–55, 2004–05, 2005–06, 2009–10, 2014–15, 2016–17

  • Second Division / Championship

Vô địch (2): 1983–84, 1988–89

Cúp

  • FA Cup

Vô địch (8): 1969–70, 1996–97, 1999–2000, 2006–07, 2008–09, 2009–10, 2011–12, 2017–18

  • Football League Cup

Vô địch (5): 1964–65, 1997–98, 2004–05, 2006–07, 2014–15

  • FA Community Shield

Vô địch (4): 1955, 2000, 2005, 2009

  • Full Members’ Cup

Vô địch (2): 1985–86, 1989–90

Giải thế giới

  • FIFA Club World Cup

Vô địch (1): 2021

Châu Âu

  • UEFA Champions League

Vô địch (2): 2011–12, 2020–21

  • UEFA Europa League

Vô địch (2): 2012–13, 2018–19

  • UEFA Cup Winners’ Cup

Vô địch (2): 1970–71, 1997–98

  • UEFA Super Cup

Vô địch (2): 1998, 2021

Cú đúp

  • 1997–98: League Cup và European Cup Winners’ Cup
  • 2004–05: League và League Cup
  • 2006–07: FA Cup và League Cup
  • 2009–10: Premier League và FA Cup
  • 2011–12: FA Cup và UEFA Champions League
  • 2014–15: Premier League và League Cup

Chú thích

  • “Chelsea’s first cup final – a century ago”. Chelsea FC. April 23, 2015. Original archived August 26, 2016. Accessed July 25, 2016.
  • “Team History – Introduction”. chelseafc.com. Chelsea FC. Original archived May 27, 2011. Accessed May 11, 2011.
  • “General Club Information” (in English). | site=chelseafc.com.
  • “Premier League Handbook 2020/21” (PDF). Premier League. p. 12. Archived (PDF) original April 12, 2021. Accessed April 12, 2021.
  • “General Club Information”. chelseafc.com. Chelsea FC. Archived original August 4, 2015. Accessed August 13, 2015.
  • “Trophy Cabinet”. chelseafc.com. Chelsea FC. Archived original May 24, 2018. Accessed May 23, 2018.
  • “Chelsea centenary crest unveiled”. BBC Sport. November 12, 2004. Archived original January 12, 2016. Accessed January 2, 2007.
  • “All Time League Attendance Records”. nufc.com. September 22, 2015. Original archived April 6, 2016. Accessed April 6, 2016.
  • Ozanian, Mike. “The World’s Most Valuable Soccer Teams 2018”. Forbes. Archived original June 12, 2018. Accessed June 12, 2018.
  • “Deloitte Football Money League 2018”. Deloitte. January 23, 2018. Original archive January 20, 2017. Accessed January 23, 2018.
  • “Russian businessman buys Chelsea”. BBC Sport. July 2, 2003. Archived original January 24, 2009. Accessed February 11, 2007.
  • Sanchez, Raf (May 28, 2018). “Roman Abramovich becomes an Israeli citizen a month after his UK visa was delayed”. The Telegraph (in English). ISSN 0307-1235. Archived original November 7, 2018. Accessed April 21, 2021.
  • Glanville (2006). Chelsea FC: The Official Biography. p. 55.
  • “The Birth of a Club”. Chelsea F.C. September 30, 2004. Archived original December 18, 2015. Accessed December 16, 2015.
  • “Team History – 1905–29”. Chelsea F.C. official website. Original archived July 18, 2011. Accessed April 23, 2014.
  • “Between the Wars – Big Names and Big Crowds”. Chelsea F.C. official website. Original archived July 20, 2012. Accessed May 7, 2012.
  • Brian Glanville (January 10, 2004). “Little sign of change for Chelsea and their impossible dreams”. The Times. UK. Archived original September 26, 2011. Accessed March 15, 2009. (account registration required)
  • Brian Glanville (April 27, 2005). “The great Chelsea surrender”. The Times. UK. Archived original December 12, 2013. Accessed December 29, 2006.
  • Glanville, Rick (2006). Chelsea FC: The Official Biography – The Definitive Story of the First 100 Years. Headline Book Publishing Ltd. p. 196. ISBN 978-0-7553-1466-9.
  • Glanville (2006). Chelsea FC: The Official Biography. p. 84–87.
  • Glanville (2006). Chelsea FC: The Official Biography. p. 143–157.
  • Glanville (2006). Chelsea FC: The Official Biography. p. 89–90.
  • Glanville (2006). Chelsea FC: The Official Biography. p. 90–91.
  • VnExpress. “A decade Abramovich dominated Chelsea”. vnexpress.net. Retrieved March 3, 2022.
  • VnExpress. “Chelsea sack coach Ranieri”. vnexpress.net. Retrieved March 3, 2022.
  • “Chelsea appoint Mourinho” (in English). June 2, 2004. Retrieved March 3, 2022.
  • “Shevchenko completes record £31m move”. the Guardian (in English). June 1, 2006. Accessed March 3, 2022.
  • “Chelsea 1-2 Liverpool” (in English). August 13, 2006. Retrieved March 3, 2022.
  • “Chelsea 2-1 Arsenal” (in English). February 25, 2007. Retrieved March 3, 2022.
  • “Chelsea 1-0 Manchester United” (in English). May 19, 2007. Retrieved March 3, 2022.
  • Welle (www.dw.com), Deutsche. “Liverpool Down Chelsea in Champions League Semi-Finals | DW | 02.05.2007″. DW.COM (in English). Retrieved March 3, 2022.
  • VnExpress. “Mourinho unexpectedly resigns as Chelsea manager.” vnexpress.net. Retrieved March 3, 2022.
  • “Tottenham 2-1 Chelsea” (in English). February 24, 2008. Retrieved March 3, 2022.
  • VnExpress. “MU reached the top of the Champions League after a series of suffocating ‘gun battles'”. vnexpress.net. Retrieved March 3, 2022.
  • VnExpress. “Chelsea sack coach Avram Grant”. vnexpress.net. Retrieved March 3, 2022.
  • “A close-up of 5 situations where Chelsea demanded a penalty.” thethaovanhoa.vn. May 7, 2009. Retrieved March 3, 2022.
  • VnExpress. “Chelsea bitterly watched Barca reach the final.” vnexpress.net. Retrieved March 3, 2022.
  • “FA Cup final 2009: Chelsea character shines through”. www.telegraph.co.uk. Retrieved March 3, 2022.
  • Draper, Rob (April 3, 2010). “Manchester United 1 Chelsea 2: Didier Drogba’s controversial winner gives Blues a title tonic”. Mail Online. Retrieved March 3, 2022.
  • “Chelsea 1-0 Portsmouth” (in English). May 15, 2010. Retrieved March 3, 2022.

Wikipedia

Hình ảnh Chelsea

Video giới thiệu Chelsea

Kết luận

Chelsea là một trong những câu lạc bộ thành công nhất nước Anh, giành được hơn 30 danh hiệu, bao gồm 6 chức vô địch quốc gia và 7 danh hiệu châu Âu. Sân nhà của họ là Stamford Bridge.